Giá bất động sản tăng vọt và lãi suất leo thang đã tạo ra một cơn bão hoàn hảo cho những người mua nhà ngày nay. Nhiều người cảm thấy bị căng thẳng về tài chính, với khoản vay thế chấp chiếm quá nhiều phần trong thu nhập của họ đến mức ít còn lại cho các trường hợp khẩn cấp, đầu tư hoặc chi phí sinh hoạt hàng ngày. Hiện tượng này—gọi là “ngôi nhà nghèo”—ngày càng trở nên phổ biến. Dưới đây là cách tránh khỏi cái bẫy tài chính này.
Đặt ngân sách hợp lý, không chỉ theo quy tắc chung
Thông thường, người ta khuyên hạn chế chi phí nhà ở không quá 28% tổng thu nhập trước thuế, nhưng hướng dẫn này cần xem xét kỹ lưỡng. Như các chuyên gia tài chính lưu ý, có sự khác biệt quan trọng giữa những gì bạn có thể chi trả và những gì bạn nên chi trả. Phần trăm này áp dụng chung bỏ qua các biến số quan trọng: các khoản nợ hiện có, gánh nặng thuế của bang và địa phương, chi phí bảo trì liên tục, và các mục tiêu tài chính cá nhân.
Ngân sách thực sự của bạn phải tính đến tất cả mọi thứ—không chỉ khoản trả góp hàng tháng. Bao gồm thuế bất động sản, bảo hiểm nhà, phí quản lý cộng đồng (HOA), tiện ích, và dự kiến chi phí sửa chữa. Khi so sánh những khoản này với các khoản cam kết hàng tháng khác (chi phí xe, thẻ tín dụng, vay sinh viên, bảo hiểm), bạn có thể nhận ra rằng ngưỡng 28% khiến bạn dễ bị tổn thương một cách nguy hiểm.
Lập kế hoạch cho từng khoản chi trước khi đưa ra đề nghị
Trước khi ký hợp đồng vay thế chấp, hãy thực hiện một cuộc kiểm tra chi tiêu kỹ lưỡng. Liệt kê tất cả các khoản liên quan đến nhà ở: tiền đặt cọc, khoản thanh toán hàng tháng, bảo trì, sửa chữa, bảo hiểm, và tiện ích. Sau đó, liệt kê tất cả các nghĩa vụ không liên quan đến nhà ở. Bằng cách so sánh tổng này với thu nhập sau thuế hàng tháng của bạn, bạn sẽ xác định được liệu việc sở hữu nhà có thực sự bền vững hay chỉ là lý thuyết.
Bài tập này giúp tránh sai lầm phổ biến là chỉ tập trung vào khả năng đủ điều kiện vay mà không xem xét liệu bạn có thể thực sự sống thoải mái khi sở hữu ngôi nhà đó hay không.
Bắt đầu nhỏ, xây dựng lớn hơn
Bắt đầu với một ngôi nhà nhỏ, nhà phố hoặc căn hộ—một lựa chọn thông minh để tránh quá tải tài chính. Bạn sẽ không sở hữu ngay mảnh đất mơ ước, nhưng sẽ tránh được áp lực tài chính khiến việc sở hữu nhà trở nên khốn khổ. Thêm vào đó, bạn sẽ tiết kiệm được hàng trăm đô la mỗi tháng so với mua nhà sang trọng, và có thể dùng số tiền đó để tích lũy vốn chủ sở hữu.
Khi đã tích lũy được tài sản qua ngôi nhà nhỏ đó, việc nâng cấp lên lớn hơn sẽ dễ dàng hơn mà không phải lo lắng về việc “ngôi nhà nghèo”.
Tăng khoản đặt cọc để giảm chi phí dài hạn
Trong khi một số nhà cho vay chấp nhận khoản đặt cọc chỉ 3%, việc đặt cọc 20% sẽ thay đổi đáng kể bức tranh tài chính của bạn. Khoản đặt cọc lớn loại bỏ bảo hiểm vay thế chấp tư nhân (PMI), giảm bớt nghĩa vụ hàng tháng, và giúp bạn có được lãi suất tốt hơn. Trong vòng 30 năm, sự khác biệt này tích tụ rất lớn.
Đúng vậy, tích lũy khoản đặt cọc 20% đòi hỏi sự kiên nhẫn và kỷ luật. Nhưng phần thưởng—chi phí thấp hơn, điều khoản tốt hơn, và không gian tài chính thực sự—xứng đáng để chờ đợi.
Củng cố hồ sơ tín dụng để có điều khoản tốt hơn
Điểm tín dụng của bạn ảnh hưởng trực tiếp đến lãi suất bạn nhận được. Điểm tín dụng cao hơn mở ra cơ hội nhận lãi suất thấp hơn, giúp giảm khoản thanh toán hàng tháng và giảm nguy cơ “ngôi nhà nghèo”. Cải thiện hồ sơ của bạn bằng cách thanh toán đúng hạn tất cả các hóa đơn, giảm số dư thẻ tín dụng, và sửa các lỗi báo cáo.
Ngoài ra, giảm tỷ lệ nợ trên thu nhập (tỷ lệ phần trăm thu nhập hàng tháng của bạn bị chi tiêu cho nợ) giúp bạn trở nên hấp dẫn hơn với các nhà cho vay và đủ điều kiện cho các điều khoản vay tốt hơn. Ít nợ hơn đồng nghĩa với nhiều không gian trong ngân sách cho các ưu tiên khác.
Thuê nhà không phải là thất bại—đó là một lựa chọn
Dưới đây là một quan điểm trái ngược: sở hữu nhà không bắt buộc để thành công về tài chính. Nếu bỏ tiền vào nhà sẽ làm giảm khả năng đầu tư vào các tài sản tăng trưởng như thị trường chứng khoán, thuê nhà trở thành lựa chọn thông minh hơn. Mục tiêu thực sự là độc lập tài chính, không phải sở hữu bất động sản.
Nhiều người tự mắc kẹt bằng cách phân bổ quá nhiều thu nhập vào nhà ở, khiến không còn gì để đầu tư tích lũy của cải. Bằng cách thuê, bạn giữ lại vốn để đầu tư vào các phương tiện có thể mang lại lợi nhuận vượt trội theo thời gian.
Kết luận: Tránh khỏi tình trạng “ngôi nhà nghèo” đòi hỏi sự tự đánh giá trung thực, lập ngân sách toàn diện, và sẵn sàng bắt đầu nhỏ hơn hoặc thuê nhà nếu cần thiết. Mục tiêu không phải là sở hữu nhà—mà là đạt được an ninh tài chính và độc lập.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Chi phí thực sự của việc sở hữu nhà: Tại sao nhiều người mua cuối cùng lại nghèo vì nhà
Giá bất động sản tăng vọt và lãi suất leo thang đã tạo ra một cơn bão hoàn hảo cho những người mua nhà ngày nay. Nhiều người cảm thấy bị căng thẳng về tài chính, với khoản vay thế chấp chiếm quá nhiều phần trong thu nhập của họ đến mức ít còn lại cho các trường hợp khẩn cấp, đầu tư hoặc chi phí sinh hoạt hàng ngày. Hiện tượng này—gọi là “ngôi nhà nghèo”—ngày càng trở nên phổ biến. Dưới đây là cách tránh khỏi cái bẫy tài chính này.
Đặt ngân sách hợp lý, không chỉ theo quy tắc chung
Thông thường, người ta khuyên hạn chế chi phí nhà ở không quá 28% tổng thu nhập trước thuế, nhưng hướng dẫn này cần xem xét kỹ lưỡng. Như các chuyên gia tài chính lưu ý, có sự khác biệt quan trọng giữa những gì bạn có thể chi trả và những gì bạn nên chi trả. Phần trăm này áp dụng chung bỏ qua các biến số quan trọng: các khoản nợ hiện có, gánh nặng thuế của bang và địa phương, chi phí bảo trì liên tục, và các mục tiêu tài chính cá nhân.
Ngân sách thực sự của bạn phải tính đến tất cả mọi thứ—không chỉ khoản trả góp hàng tháng. Bao gồm thuế bất động sản, bảo hiểm nhà, phí quản lý cộng đồng (HOA), tiện ích, và dự kiến chi phí sửa chữa. Khi so sánh những khoản này với các khoản cam kết hàng tháng khác (chi phí xe, thẻ tín dụng, vay sinh viên, bảo hiểm), bạn có thể nhận ra rằng ngưỡng 28% khiến bạn dễ bị tổn thương một cách nguy hiểm.
Lập kế hoạch cho từng khoản chi trước khi đưa ra đề nghị
Trước khi ký hợp đồng vay thế chấp, hãy thực hiện một cuộc kiểm tra chi tiêu kỹ lưỡng. Liệt kê tất cả các khoản liên quan đến nhà ở: tiền đặt cọc, khoản thanh toán hàng tháng, bảo trì, sửa chữa, bảo hiểm, và tiện ích. Sau đó, liệt kê tất cả các nghĩa vụ không liên quan đến nhà ở. Bằng cách so sánh tổng này với thu nhập sau thuế hàng tháng của bạn, bạn sẽ xác định được liệu việc sở hữu nhà có thực sự bền vững hay chỉ là lý thuyết.
Bài tập này giúp tránh sai lầm phổ biến là chỉ tập trung vào khả năng đủ điều kiện vay mà không xem xét liệu bạn có thể thực sự sống thoải mái khi sở hữu ngôi nhà đó hay không.
Bắt đầu nhỏ, xây dựng lớn hơn
Bắt đầu với một ngôi nhà nhỏ, nhà phố hoặc căn hộ—một lựa chọn thông minh để tránh quá tải tài chính. Bạn sẽ không sở hữu ngay mảnh đất mơ ước, nhưng sẽ tránh được áp lực tài chính khiến việc sở hữu nhà trở nên khốn khổ. Thêm vào đó, bạn sẽ tiết kiệm được hàng trăm đô la mỗi tháng so với mua nhà sang trọng, và có thể dùng số tiền đó để tích lũy vốn chủ sở hữu.
Khi đã tích lũy được tài sản qua ngôi nhà nhỏ đó, việc nâng cấp lên lớn hơn sẽ dễ dàng hơn mà không phải lo lắng về việc “ngôi nhà nghèo”.
Tăng khoản đặt cọc để giảm chi phí dài hạn
Trong khi một số nhà cho vay chấp nhận khoản đặt cọc chỉ 3%, việc đặt cọc 20% sẽ thay đổi đáng kể bức tranh tài chính của bạn. Khoản đặt cọc lớn loại bỏ bảo hiểm vay thế chấp tư nhân (PMI), giảm bớt nghĩa vụ hàng tháng, và giúp bạn có được lãi suất tốt hơn. Trong vòng 30 năm, sự khác biệt này tích tụ rất lớn.
Đúng vậy, tích lũy khoản đặt cọc 20% đòi hỏi sự kiên nhẫn và kỷ luật. Nhưng phần thưởng—chi phí thấp hơn, điều khoản tốt hơn, và không gian tài chính thực sự—xứng đáng để chờ đợi.
Củng cố hồ sơ tín dụng để có điều khoản tốt hơn
Điểm tín dụng của bạn ảnh hưởng trực tiếp đến lãi suất bạn nhận được. Điểm tín dụng cao hơn mở ra cơ hội nhận lãi suất thấp hơn, giúp giảm khoản thanh toán hàng tháng và giảm nguy cơ “ngôi nhà nghèo”. Cải thiện hồ sơ của bạn bằng cách thanh toán đúng hạn tất cả các hóa đơn, giảm số dư thẻ tín dụng, và sửa các lỗi báo cáo.
Ngoài ra, giảm tỷ lệ nợ trên thu nhập (tỷ lệ phần trăm thu nhập hàng tháng của bạn bị chi tiêu cho nợ) giúp bạn trở nên hấp dẫn hơn với các nhà cho vay và đủ điều kiện cho các điều khoản vay tốt hơn. Ít nợ hơn đồng nghĩa với nhiều không gian trong ngân sách cho các ưu tiên khác.
Thuê nhà không phải là thất bại—đó là một lựa chọn
Dưới đây là một quan điểm trái ngược: sở hữu nhà không bắt buộc để thành công về tài chính. Nếu bỏ tiền vào nhà sẽ làm giảm khả năng đầu tư vào các tài sản tăng trưởng như thị trường chứng khoán, thuê nhà trở thành lựa chọn thông minh hơn. Mục tiêu thực sự là độc lập tài chính, không phải sở hữu bất động sản.
Nhiều người tự mắc kẹt bằng cách phân bổ quá nhiều thu nhập vào nhà ở, khiến không còn gì để đầu tư tích lũy của cải. Bằng cách thuê, bạn giữ lại vốn để đầu tư vào các phương tiện có thể mang lại lợi nhuận vượt trội theo thời gian.
Kết luận: Tránh khỏi tình trạng “ngôi nhà nghèo” đòi hỏi sự tự đánh giá trung thực, lập ngân sách toàn diện, và sẵn sàng bắt đầu nhỏ hơn hoặc thuê nhà nếu cần thiết. Mục tiêu không phải là sở hữu nhà—mà là đạt được an ninh tài chính và độc lập.